狂禅的意思
狂禅
狂禅的意思
狂禅含义解释
狂禅 [ kuáng chán ]
⒈ 佛教谓学禅不当而流于狂妄。指狂放不拘的僧人。喻学术、艺术流派中僻陋悖理者。
什么是狂禅引证解释
⒈ 佛教谓学禅不当而流于狂妄。
引 清 龚自珍 《己亥杂诗》之七八:“狂禪闢尽礼 天台,掉臂琉璃屏上回。”清 龚自珍 《己亥杂诗》一四一:“似师毕竟胜狂禪,师今迟我 莲花国。”
⒉ 指狂放不拘的僧人。
引 柳亚子 《西湖谒曼殊墓有作》诗:“安得华严能涌现,一龕香火礼狂禪。”
⒊ 喻学术、艺术流派中僻陋悖理者。
引 郭沫若 《蜩螗集·题关山月画》诗:“狂禪误尽佳儿女,更误丹青数百年。”郭沫若 《十批判书·儒家八派的批判》:“假如我们想到 王阳明 的弟子,不一二传便流于狂禅,这段史影是更容易令人首肯了。”
狂的拼音和组词语
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- fēng kuáng疯狂
- kuáng huì狂慧
- zhà kuáng诈狂
- kuáng yín狂吟
- kuáng sī mǎ狂司马
- kuáng xǐ狂喜
- jū kuáng狙狂
- yū kuáng迂狂
- kuáng gǔ狂蛊
- kuáng màn狂蔓
- bào kuáng暴狂
- kuáng rǎng狂攘
- kuáng bó狂勃
- kuáng shān狂山
- kuáng xiǎng狂想
- kuáng yǐn狂饮
- chǔ kuáng zǐ楚狂子
- kuáng luàn狂乱
- jiàn kuáng僭狂
- kuáng fēi狂飞
- kuáng lín狂霖
- kuáng hū狂呼
- kuáng guāi狂乖
- chāng kuáng猖狂
- kuáng xiá狂侠
- chāng kuáng昌狂
- kuáng fèi狂吠
- kuáng ér狂儿
- kuáng gē狂歌
- yáng kuáng佯狂
- kuáng huān狂欢
- chàng kuáng倡狂
- kuáng huāng狂荒
- yú kuáng愚狂
- kuáng làng狂浪
- kuáng qì狂气
- kuáng huá狂华
- yōng kuáng雍狂
- zhì kuáng猘狂
- kuáng bēn狂奔
- tán chán谈禅
- xué chán学禅
- chán fáng禅房
- wù chán悟禅
- dāi chán呆禅
- chán xué禅学
- chán gēng禅更
- zhèng chán证禅
- wǔ chán五禅
- chán bǎn禅版
- chán dēng禅灯
- shī chán诗禅
- wèn chán问禅
- chán qī kè禅栖客
- chán wù禅悟
- cān chán参禅
- chán tái禅台
- xún chán巡禅
- xiāng chán相禅
- chán yuàn禅院