狂乱的意思
狂乱
狂乱的意思
狂乱含义解释
狂乱 [ kuáng luàn ]
⒈ 错乱。
例 失魂狂乱。
英 hysteria;
⒉ 昏乱。
例 狂乱的心情。
英 tumultuous;
⒊ 猛烈而纷乱。
例 风大了,路旁的高粱狂乱地摇摆着。
英 vehemently;
什么是狂乱引证解释
⒈ 胡作非为。 《汉书·五行志中之下》:“昌邑王 贺 嗣位,狂乱失道。
引 光 废之。”邹韬奋 《中国的责任》:“他们都痛恨他们军阀的狂乱行动。”
⒉ 指胡作非为者。
引 宋 苏辙 《历代论四·宋文帝》:“自谓废狂乱以安社禝,不以贼遗君父,无负於国矣。”
⒊ 昏乱;错乱。
引 汉 王充 《论衡·效力》:“失魂狂乱,遂至气絶。”《元典章·吏部六·儒吏》:“神情恍惚,口内常有涎沫,举动狂乱,举人语言不依问答。”巴金 《雨》五:“‘那是不可能的!’他终于狂乱地吐出了这句话。”
⒋ 猛烈而无序。
引 刘白羽 《石油英雄之歌》:“二吋粗的钢丝绳在暴风中象钢鞭一样狂乱地抽打。”峻青 《黎明的河边》二:“风大了,路旁的高粱狂乱地摇摆着。”
狂乱是什么意思词典解释
狂乱[ kuáng luàn ]
⒈ 狂妄昏昧,胡作非为。
引 《汉书·卷二七·五行志中之下》:「后昭帝崩,无子,征昌邑王贺嗣位,狂乱失道,光废之。」
⒉ 疯狂而失去理智。
引 汉·王充《论衡·效力》:「勉自什伯,鬲中呕血,失魂狂乱,遂至气绝。」
狂的拼音和组词语
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- fēng kuáng疯狂
- kuáng huì狂慧
- zhà kuáng诈狂
- kuáng yín狂吟
- kuáng sī mǎ狂司马
- kuáng xǐ狂喜
- jū kuáng狙狂
- yū kuáng迂狂
- kuáng gǔ狂蛊
- kuáng màn狂蔓
- bào kuáng暴狂
- kuáng rǎng狂攘
- kuáng bó狂勃
- kuáng shān狂山
- kuáng xiǎng狂想
- kuáng yǐn狂饮
- chǔ kuáng zǐ楚狂子
- kuáng luàn狂乱
- jiàn kuáng僭狂
- kuáng fēi狂飞
- kuáng lín狂霖
- kuáng hū狂呼
- kuáng guāi狂乖
- chāng kuáng猖狂
- kuáng xiá狂侠
- chāng kuáng昌狂
- kuáng fèi狂吠
- kuáng ér狂儿
- kuáng gē狂歌
- yáng kuáng佯狂
- kuáng huān狂欢
- chàng kuáng倡狂
- kuáng huāng狂荒
- yú kuáng愚狂
- kuáng làng狂浪
- kuáng qì狂气
- kuáng huá狂华
- yōng kuáng雍狂
- zhì kuáng猘狂
- kuáng bēn狂奔
- luàn tào乱套
- luàn fàng乱放
- luàn cuān乱撺
- luàn zhēn乱真
- jiǎo luàn搅乱
- bó luàn勃乱
- mí luàn靡乱
- luàn mǎ乱码
- zéi luàn贼乱
- mèn luàn闷乱
- zhào luàn兆乱
- luàn hōng乱烘
- líng luàn零乱
- zhū luàn诛乱
- zhuān luàn专乱
- luàn zhǔ乱主
- zhuó luàn浊乱
- luàn shì乱世
- wù luàn雾乱
- fú luàn拂乱