蛮荒的意思
蛮荒
蛮荒的意思
蛮荒含义解释
蛮荒 [ mán huāng ]
⒈ 野蛮荒凉。
例 蛮荒时代。
英 savage and wild;
⒉ 旧时也指不开化的偏远地方。
例 历险阻,入蛮荒。
英 uncivilized region;
什么是蛮荒引证解释
⒈ 泛指远离京畿而文化、经济落后的僻远地区。
引 《后汉书·樊準传》:“化自圣躬,流及蛮荒。”唐 韩愈 《谒衡岳庙遂宿岳寺题门楼》诗:“窜逐蛮荒幸不死,衣食纔足甘长终。”清 魏源 《栈道杂诗》之五:“山驛星斗寒,凛矣蛮荒国。”鲁迅 《坟·摩罗诗力说》:“盖文明之朕,固孕於蛮荒,野人狉榛其形,而隐曜即伏於内。”
蛮荒是什么意思词典解释
蛮荒[ mán huāng ]
⒈ 偏远的地方。
引 《后汉书·卷三二·樊宏传》:「化自圣躬,流及蛮荒,匈奴遣伊秩訾王大车且渠来入就学。」唐·韩愈〈潮州刺史谢上表〉:「虽在蛮荒,无不安泰。」
反 繁华
蛮的拼音和组词语
荒的拼音和组词语
- 荒的拼音:huāng 荒的注音:ㄏㄨㄤ 荒的简体笔画:12画
- 荒的五行:木 荒的吉凶:平 荒的结构:上下结构
- 荒的部首:艹
近音词、同音词
词语组词
相关词语
- mán zhēn蛮珍
- mán yí蛮彝
- mán qiú蛮酋
- róng mán戎蛮
- chěng mán逞蛮
- mán gàn蛮干
- mán jīng蛮荆
- mán kè蛮客
- pú sà mán菩萨蛮
- máo mán髦蛮
- mán biān蛮鞭
- mán pái蛮牌
- mián mán绵蛮
- mán qí蛮圻
- yí mán夷蛮
- mán xìng zǐ蛮性子
- mán zú蛮族
- mán pí蛮皮
- fán mán樊蛮
- mán zuò蛮做
- diāo mán刁蛮
- mán jī蛮畿
- liáo mán獠蛮
- mán máo蛮髦
- mán chuí蛮垂
- mán chàng蛮唱
- mán ér蛮儿
- jīng mán荆蛮
- shān mán山蛮
- mán huāng蛮荒
- mán jīng蛮箐
- mán chá蛮茶
- mán jiān蛮笺
- mán hèng蛮横
- bǎi mán百蛮
- zhū mán诸蛮
- xī mán溪蛮
- mán guǒ蛮果
- huāng wài荒外
- xùn huāng逊荒
- huāng hán荒寒
- mǐn huāng闽荒
- mán huāng谩荒
- tà huāng踏荒
- huāng tiǎn荒腆
- yí huāng夷荒
- huāng fèi荒废
- huāng liáng荒凉
- liáng huāng粮荒
- zuò huāng作荒
- bèi huāng备荒
- huāng cǎo荒草
- huāng jiǎn荒俭
- pán huāng盘荒
- shú huāng熟荒
- huāng mò荒末
- yōu huāng幽荒
- huāng tíng荒庭
- shí huāng拾荒
- huāng jǐn荒馑